Luôn để mật khẩu khóa cho điện thoại Hiển nhiên, điều này là đúng nhưng hơn 30% người sử dụng không dùng mật khẩu để bảo vệ các thiết bị di động của họ. Bởi nhiều người chưa biết đây là điều đầu tiên bạn cần phải áp dụng tránh trường hợp khi điện thoạicủa bạn bị mất hoặc bị đánh cắp. Bạn nên đặt mã khóa hoặc một hình ảnh, giọng nói nào đó để có thể bảo vệ cho điện thoại, những thông tin nhạy cảm và cả tài khoản Facebook của mình. Hãy thử tưởng tượng tới các email công việc, các tài liệu quan trọng... hoặc nhiều điều hơn thế có trong máy của bạn mà khôngđược bảo mật. Nếu bạn có một chiếc Iphone và nó đã bị khóa, những bạn muốn đặt một mật mã có tính bảo mật cao trên điện thoại. Hãy vào phần General Settings, sau đó vào phần Passcode Lock. Tắt tính năng Passcode đơn giản (giới hạn có bốn chữ số) sau đó tạo ra một mã mới phù hợp cho bạn. Bạn cũng có thể thiết lập chức năng xóa dữ liệu của mình khi nhập sai mật khẩu, nhằm đảm bảo an toàn tuyệt đối cho những thông tin mà bạn cần bảo mật khi có người khác đăng nhập.
Sử dụng những mật khẩu khác nhau cho các tài khoản như email hay Facebook. Theo một khảo sát, tại Mỹ có 3/4 số người sử dụng web chọn một mật khẩu duy nhất cho tất cả các tài khoản họ đăng ký (thường là consố hoặc chữ cái thông thường). Hãy thử một lần thay đổi thói quen của bạn, bằng cách sử dụng nhiều hơn các ký tự khi tạo mật khẩu. Bên cạnh đó bạn hãy dành thời gian để sáng tạo ra nhiều mật khẩu khác nhau cho các tài khoản của mình, điều này sẽ gây khó khăn lớncho hacker hay bất cứ người nào muốn lấy thông tin từ nhiều tài khoản của bạn.
Hãy chắc chắn rằng trình duyệt Secure Browsing luôn bật sẵn Facebook đã đưa ra những chọn lựa cho việc bảo mật từ năm 2011. Nếu không có một link dẫn HTTP Secure (HTTPS) luôn được kết nối, dữ liệu của bạn đang mở có thể dễ dàng bị xâm nhập bất cứ lúc nào khi sử dụng wi-fi. Tuy nhiên có một nhược điểm là mã hóa HTTPS có thể làm chậm đường truyền Facebook của bạn. Nhưng bạn vẫn nên áp dụng nhằm ngăn chặn bất cứ hành vi xâm nhập nào có thể xảy ra.
Bật thông báo đăng nhập (login notification) và trình phê duyệt (appovals) Nhằm đảm bảo tài khoản chỉ được truy cập khi đã xác nhận, bạn nên kích hoạt tính năng này. Facebook sẽ gửi cho bạn một thông báo mỗi khi tài khoản của bạn được truy cập từ một địa điểm mới (bạn có thể sẽ phải cung cấp một số điện thoại cho Facebook) Sau khi chỉ định tên thiết bị được sử dụng nhiều nhất, bạn sẽ nhận được một cảnh bảo nếu một ai đó vào tài khoản của bạn bằng một thiết bị khác. Khi tài khoản của bạn bị đăng nhập, ngay lập tức bạn sẽ nhận được hướng dẫn để đặt lại mật khẩu nhằm đảm bảo an toàn tối đa cho thông tin cá nhân. Tương tự như việc xác minh qua hai bước, việc này sẽ yêu cầu bạn cho một mã số đặc biệt mỗi khi bất kỳ ai cố gắng truy cập tài khoản của bạn từ một thiết bị mới.
Sử dụng "Trusted contact" Mới đây Facebook đã áp dụng tính năng này cho bạn chọn một nhóm nhỏ bạn bè đáng tin cậy. Trong trường hợp bạn không thể truy cập tài khoản của bạn và thậm chí cả câu hỏi bảo mật cũng không có tác dụng, Facebook sẽ gửi các mã khác nhau cho những người bạn trong list "Trusted contact" . Bạn nên chọn những bạn bè thật thân thiết và có thể liên hệ với họ một cách nhanh chóng. Đồng thời từ đó có được thông tin cho mình một cách dễ dàng nhất.
Chú Ý : Bạn sẽ rời khỏi trang trang wap của mình: GiaiTriMe.Com Và đi đến một liên kết ngoài là: {_ $url|
Wapsite ngoài luồng} Địa chỉ này không thuộc quyền quản lý của wap mình. Vì vậy admin không chịu bất cứ trách nhiệm nào về nội dung của các trang wap này. Hãy tự bảo vệ mình, và nhớ là quay lại wap mình sớm nha!
Sau khi chồng bà đi làm, bà Yoshiko được hoàn toàn tự dọ Bà vào thư phòng mà hai vợ chồng bà cùng chia nhau sử dụng, tiếp tục viết một truyện dài cho số đặc biệt mùa hè của tạp chí K.
Bà Yoshiko là một nữ sỹ nổi danh về bút pháp lả lướt. Chồng bà là một nhân viên cao cấp ở Bộ Ngoại giao, nhưng ông có vẻ lu mờ trước tên tuổi đang lên của bà vợ. Hàng ngày, bà nhận được cả chồng thư từ của độc giả bốn phương gửi tớị
Sáng hôm ấy, khi ngồi lại bàn giấy, công việc đầu tiên của bà là đọc mấy xấp thư mới gửi đến. Bà đọc hết tất cả các thư đó.
Bà đọc các thư ngắn trước và ghi chú nội dung. Sau cùng bà đọc các bức thư dàị Một đôi khi bà nhận được cả truyện ngắn mà người viết chịu khó gửi đến để nhờ bà đọc và phê bình. Những truyện ngắn đó thường viết dài dòng, luộm thuộm và gây buồn ngủ.
Hôm ấy, bà Yoshiko cũng nhận được một bản thảọ Nhưng đây là một bản thảo hết sức đặc biệt, không có nhan đề trên đầụ
Có lẽ là một bức thư thì đúng hơn.
"Thưa bà..."
Bà Yoshiko ngừng lại, ngẫm nghĩ. Có thể đây chỉ là một bức thư. Bà liếc nhanh mấy hàng phía dưới, nhưng càng đọc bà càng chăm chú thêm.
Tính hấp dẫn của bức thư khiến bà đọc một mạch.
"Thưa bà,
Tôi mong rằng bà sẽ bỏ qua cho sự đường đột của kẻ không quen biết như tôi mà lại gửi một bức thư quá dài cho bà. Nội dung bức thư của tôi sẽ làm bà xúc động mạnh và xúc động triền miên.
Trong thư, tôi thú nhận tất cả cảm nghĩ sâu kín của tôi và những việc tôi đã làm.
Trong mấy tháng qua, tôi đã trốn xa ánh sáng văn minh, sống lén lút như một con yêu tinh. Cả thế giới không một ai biết được các hành động của tôị Nhưng gần đây có một sự thay đổi lớn lao xảy ra trong tâm hồn, tôi không thể giữ bí mật được. Tôi cần phải thú nhận.
Ðọc đến đây, có lẽ bà phân vân không rõ tôi dẫn bà tới đâụ Tuy nhiên, tôi xin bà nên kiên nhẫn nghe lời thú tội của tôị
Tôi bối rối không biết phải bắt đầu như thế nàọ Vì việc tôi làm rất lạ lùng. Tôi thiếu lời lẽ để ghi lạị Theo tôi nghĩ không có lời lẽ nào của con người có thể diễn tả đúng mức các chi tiết những việc tôi đã làm. Dù vậy, tôi xin cố gắng kể lại theo thứ tự thời gian.
Trước hết, tôi xin nói rõ tôi là một người xấu xí không thể tưởng tượng được. Ðiều đó là một sự kiện quan trọng. Vì nếu bà thấy mặt tôi, bà sẽ ngất xỉụ
Nhưng bên trong cái mặt xấu xa ghê tởm đó, ác thay, tôi lại có một quả tim biết rung động tha thiết trước vẻ đẹp, một quả tim nóng bỏng đam mê.
Ðiểm thứ hai tôi là một người thợ tầm thường. Giá như sinh nhằm gia đình quý tộc, tôi có thể dựa vào thế lực, tiền tài để tìm sự an ủi cho cái mặt xấu xí của tôị Và nếu như tôi là một nghệ sỹ có biệt tài thì tôi cũng có thể quên được nỗi xót xa mà hình hài khác thường đã đem lại cho tôi với vần thơ, điệu nhạn, tôi sẽ tìm được sự lãng quên... nhưng, tôi chỉ là một người thợ đóng bàn ghế, sở trường của tôi là đóng đủ loại ghế.
Nhờ đi sâu vào ngành này nên tôi cũng tạo được một cái tên trong làng. Những khách hàng thích loại ghế cầu kỳ đều đặt hàng ở hiệu tôị
Từ một anh thợ mộc tầm thường, tôi trở thành một nhà vẽ kiểu và thực hiện đủ loại ghế. Tôi say mê trong công việc sáng tạo, hết kiểu này, tôi vẽ sang kiểu khác.
Và điều thích thú nhất của tôi là ngồi lên trên chiếc ghế vừa hoàn thành. Ðó là một sự thoả mãn về nghề? nghiệp. Với tư cách là kẻ sáng tạo, tôi có quyền ngồi trước trên các ghế của thân chủ, dù cho họ là bộ trưởng hay tổng thống.
Khi ngồi lên những chiếc ghế đặc biệt đó, tôi thường nghĩ ngợi, trí tưởng tượng của tôi được tự do phát triển... Tôi hình dung các nhân vật sẽ ngồi một cách thoải mái trên chiếc ghế của tôị Họ là những kẻ quý phái, sống trong những lâu đài nguy nga lộng lẫỵ
Tôi cũng hình dung chiếc ghế do tôi sáng tạo được đặt trong một phòng sang trọng, phía sau một bàn giấy to tướng bằng gỗ. Trên bàn có một lọ hoa, hương thơm bay thoang thoảng trong không khí.
Và nghĩ ngợi như vậy, tôi thấy như là chính tôi cũng lạc vào thế giới sang trọng đó, như chiếc ghế mà tôi chế rạ Tôi muốn sống trong không khí thượng lưu quyền quý đó.
Và một hôm, tôi được đặt đóng một chiếc ghế bành vĩ đại, loại đặc biệt cho một khách sạn ngoại quốc ở Yokohamạ
Loại này chưa hề có ở Nhật. Lẽ ra thì phải đặt ở ngoại quốc. Nhưng khi nghe tên tuổi của tôi, chủ khách sạn đặt tôi đóng chiếc ghế đó.
Ðể lấy tiếng với khách hàng ngoại quốc, tôi đem hết tâm hồn một nghệ sỹ đặt vào việc thực hiện chiếc ghế vĩ đại đó. Tôi say mê làm việc, quên cả ăn, ngủ. Khi chiếc ghế hoàn thành tôi vui mừng hơn lúc nào hết. Vì đây có thể nói là một thành công lớn lao nhất của tôị
Như thường lệ, tôi ngồi lên chiếc ghế trước nhất. Thật là đầy đủ tiện nghi! Thật là sang trọng! Thật là thoải mái!
Lò xo thật vừa vặn, không cứng cũng không mềm. Nệm bọc da êm dịu làm saọ
Tôi cảm tưởng chiếc ghế không những hứng lấy người ngồi mà nó còn mở rộng vòng tay đón nhận và ôm lấy người ngồị
Tôi gnả người trên chiếc ghế để? toàn thân lún sâu vào nệm, vuốt ve hai cánh tay của chiếc ghế, lòng lâng lâng thích thú.
Lúc bấy giờ tôi có một ý nghĩ hết sức kỳ quáị Tôi không muốn tách rời chiếc ghế vừa hoàn thành. Như một người mẹ mang nặng đẻ đau không đủ can đảm để cho người ta cướp đi hòn máu của mình, tôi cũng không chịu được cảnh chia cách giữa tôi và chiếc ghế.
Nhưng không thể không giao hàng cho thân chủ, tôi nảy ra một ý nghĩ kỳ quái là chính tôi phải đi theo chiếc ghế. Có lẽ, bà cho tôi là điên, mà tôi điên thật.
Tôi tháo chiếc ghế ra, xếp đặt bên trong để hai chân có chỗ để phía trước, hai tay có chỗ gác lên hai cánh tay của chiếc ghế. Lưng và đầu có thể tựa vào lưng ghế. Tôi cũng cẩn thận cho lỗ thông hơi để người ngồi bên trong không ngộp và nghe được tiếng động bên ngoàị Tôi còn cẩn thận xếp đặt vài chỗ trống nhỏ để trữ thức ăn và chai nước. Với lương thực tích trữ đó, kẻ nằm trong ghế có thể ở luôn trong đó hai ba ngày